Chùm thơ hay về cuộc sống nhắc ta không ngừng nỗ lực

Thơ hay về cuộc sống tươi đẹp, thơ hay lạc quan, thơ nhắc ta nỗ lực, thơ hay hài hước, thơ về cuộc sống vô thường, thơ châm biếm, thơ về triết lý nhân sinh.

Sẽ thật là thiếu sót nếu chưa từng một lần được thưởng thức những bài thơ hay về cuộc sống. Những câu chữ đơn giản đọc lên nghe nhẹ tênh, nhưng thực ra lại ẩn ý rất nhiều điều đáng suy ngẫm. Nếu có duyên hiểu được tâm ý của tác giả, bạn sẽ có thêm một bài học vô cùng quý giá.

Đời là vậy, có được có mất, có hội ngộ và cũng có chia xa. Những bài thơ về cuộc sống dưới đây sẽ cho bạn nhiều góc nhìn hơn về những vấn đề này, đồng thời cũng trao cho bạn cơ hội để hiểu và hoàn thiện mình hơn.

Để bắt đầu với những vần thơ đầu tiên, mong bạn hãy ngồi xuống, hít thở sâu và thả trôi tâm hồn mình. Nhẹ tựa như một chiếc lá trôi…

Thơ hay về cuộc sống tươi đẹp ý nghĩa

Chùm thơ hay về cuộc sống dưới đây gợi nên rất nhiều ý niệm tươi đẹp về cuộc đời. Đó chính là những bài học về cách làm người, cách tu tâm dưỡng tính,… vừa nhẹ nhàng lại vô cùng nghiêm khắc. Bởi ta chưa hoàn hảo, nên mới cần liên tục học tập, liên tục cố gắng để trở thành một phiên bản tốt đẹp hơn. Những bài thơ hay về cuộc sống dưới đây sẽ giúp bạn thực hành điều đó.

THỜI BUỔI NÀY LÀM SAO PHÂN THẬT GIẢ

Thơ: Tùng Trần

Thời buổi này làm sao phân thật giả

Khi lòng người đầy giả trá đa đoan

Lúc sang giàu luôn nói dạ sắc son

Dù biển cạn đá mòn không thay đổi

Nhưng phút chốc tất cả thành mây khói

Khi kim tiền làm thay đổi nghĩ suy

Những mặn nồng từng bảo mãi khắc ghi

Rồi quay lưng bước đi không ngần ngại

Có phải chăng sống chân tình là dại

Cớ sao mình chẳng mai mải như ai

Thì môi gầy đâu nếm vị đắng cay

Và cuộc sống chẳng u hoài da diết

Đến bây giờ tôi mới hay mới biết

Đừng dại khờ quá tha thiết thật tâm

Để hạ sang trời chẳng đổ mưa dầm

Hay đêm đen không âm thầm buồn bã

Thời buổi này làm sao phân thật giả.

ĐỜI TA MỌI CHUYỆN ĐÃ RỒI

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Đang vui lắm lúc lại buồn

Tại sao mãi cuốn trong guồng phù hư

Não phiền đè nặng tâm tư

Chỉ mong giây phút niệm từ để quên!

Sinh thời cha mẹ đặt tên

Mấy mươi năm lạc, trôi bên chợ đời

Đổi bao nước mắt, nụ cười

Thì ta thử hỏi kiếp người còn chi?

Gỡ dòng lệ đọng trên mi

Quơ quào hết những sân si để dành

Thử chơi một trận tan tành

Xem ta còn có mạnh lành hay chăng!

Cuối cùng ngồi lại ăn năn

Một câu niệm Phật còn lăn tăn nhiều

Vì chưng trước đã làm liều

Hỏi rằng phật có dắt dìu kẻ mê

Bây giờ nghe những khen chê

Bình chân như vại chẳng hề bận tâm

Hơn thua cũng mấy mươi năm

Sang hèn cũng ở trong trầm luân thôi

Đời ta mọi chuyện đã rồi

Cố đi cho hết kiếp người dở dang!

Ngày 28. 03. 2019

ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ

Thơ: Thanh Hùng

Bởi cuộc sống là vòng xoay xuôi ngược

Có bao giờ đời giống được như mơ

Bạn tâm giao đôi lúc lại hững hờ

Những trân tráo nào giờ luôn xuất hiện

Ta chẳng phải có quá nhiều định kiến

Nhưng cuộc đời là vai diễn thật hư

Để thời gian ta mới hiểu từ từ

Đời là thế đâu giống như giấc mộng

Có nhiều lúc thấy lòng sao trống rỗng

Như cuộc tình phút chốc bỗng rời xa

Dù yêu nhau luôn thắm thiết mặn mà

Câu từ tạ là ta rời nhau mãi

Thôi đừng mộng sẽ không còn tê tái

Sống bình thường ta lại thấy vui hơn

Đời dạy ta không biết giận hay hờn

Để ánh sáng mở ra trong đêm tối

Hãy sống thật để không còn niềm nỗi

Bởi cuộc đời không thể nói như mơ

Cứ xem ta như là kẻ khù khờ

Mà vui vẻ chẳng bơ vơ sầu muộn.

P T H 2019

TÀN CUỘC CHƠI

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Tàn cuộc chơi ta trở về nhìn lại

Có niềm vui và cũng lắm nỗi buồn

Những chấp ngã vướng vào nhau thì phải

Thấy nụ cười, lẫn nước mắt vừa tuôn

Tàn cuộc chơi vẫn còn muôn suy nghĩ

Những hơn thua, những đố kỵ còn nhiều

Cán cân nghiêng giữa chân tình, lý trí

Khi trong lòng chưa trọn vẹn thương yêu

Tàn cuộc chơi như một chiều hoang vắng

Một mình ta giữa thinh lặng ngẫm đời

Kiếp vô thường có ngọt ngào, cay đắng

Cứ nhẹ nhàng đón nhận những chơi vơi

Tàn cuộc chơi ta vẫn cười mãn nguyện

Mất hay còn, đi hay đến… tùy duyên

Lấy buồn vui cùng câu thơ hòa quyện

Chẳng có chi vướng bận với ưu phiền

Tàn cuộc chơi trở về miền bình lặng

Ngắm hạt mưa, ngắm màu nắng chan hòa

Những lao xao cuộc đời ta đã quẳng

Để lòng mình đầy cảm xúc thăng hoa!

 Lẽ sống

(Thơ Đặng Hải)

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi

Sống đời có ích tệ sống chơi

Ai làm trăm sự cho ta sống

Cớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi

Sống đẹp xem ai quyết xây đời

Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm

Trần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời

Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời

Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ

Nghĩa tình cao cả với con người

Sống với Chết

(Trần Nhuận Minh)

Sống ao ước muốn mong mọi thứ

Chết một đồng một chữ không theo

Thế gian cái sướng, cái nghèo

Cái danh, cái lợi là điều mộng mơ

Sống được những phút giây thoải mái

Kiếp con người được lãi thế thôi

Bao nhiêu những phút vui cười

Ấy là phần thưởng mà trời ban cho

Sống với những buồn lo ngày tháng

Sống nhọc nhằn với sáng hôm mai

Nhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơi

Thật là cuộc sống phí hoài biết bao

Cái chết kia, ai nào đã thoát

Số mệnh, trời định đoạt, ai hay

Được vui, hãy biết hôm nay

Vì đời những cái rủi, may bất thường

Phúc với họa, đôi đường ai biết

Tạo điều vui, tiêu diệt ngàn sầu

Chẳng nên mong quá sang giàu

Tháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi

Cho mệt xác để rồi cũng chết

Lãi trên đời là biết sống vui

Nghèo mà lòng dạ thảnh thơi

Còn hơn giàu có suốt đời lo toan

Chỉ tại bởi lòng tham ra cả

Thành cuộc đời vất vả quanh năm

Óc đầu suy nghĩ chăm chăm

Đôi tay chỉ muốn quắp năm, vơ mười

Sao không nghĩ kiếp người là mấy

Gương thế gian trông thấy rõ ràng

Sống thời tích trữ bạc, vàng

Sống thời tay trắng không mang được gì

Còn được sống, tiêu đi là lãi

Chết thiệt thòi, vừa dại, vừa ngu

Bản thân chỉ biết có thu

Chi ra lại sợ không bù được ngay

Thành cuộc sống tháng ngày đầy đọa

Miệng có thèm cũng chẳng dám ăn

Lòng còn đo đắn băn khoăn

Những cân nhắc chán lại dằn xuống thôi

Sao chả biết con người là quý

Sống coi tiền như vị thần linh

Để tiền sai khiến được mình

Thật là hèn hạ đáng khinh, đáng cười

Trong vạn vật con người là quý

Của làm ra còn mất như chơi

Chỉ duy có một con người

Tan ra là hết muôn đời còn đâu?

Dòng đời

(Thơ Đinh Văn Nhã)

Dòng đời lúc nổi lúc chìm

Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta

Lúc đời ngoạn mục thăng hoa

Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần

Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!

Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai

Ngày mai lại đúng

Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ

Lại có lúc không biết sống đến mai

Mà dành củ khoai đến mốt

Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ

Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ

Cho nên muốn trọn kiếp người

Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền

Khổ công rèn luyện mới nên

Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.

Trôi vào bất tận biển Đông

Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

Thơ hay về cuộc sống lạc quan cho bạn thêm yêu đời

Cho dù cuộc sống có thảy cho ta một quả chanh, hãy pha cho mình một ly nước chanh bạn nhé. Với tinh thần lạc quan, tin rằng bạn có thể vượt qua tất cả. Đó cũng chính là tinh thần mà chùm thơ hay về cuộc sống lạc quan dưới đây muốn truyền tải. 

Thành Công

(Ralph Waldo Emerson, 1803-1882)

Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiều

Được người đời kính trọng

Được con trẻ yêu mến

Được phê bình là ” tạm được”

Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội

Biết thưởng thức cái đẹp

Biết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;

Biết cống hiến hết mình

Để lại cho đời một cái gì tốt hơn

Ví như nuôi con cái nên người

Hoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươi

Hoặc xã hội được cái thiện;

Đã chơi say mê và cười thoải mái

Và ca hát vang lừng

Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơn

Vì mình đã làm đã sống…

Bạn ơi, như vậy là đã thành công!

(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)

Tự Nguyện

(Thơ Trương Quốc Khánh)

Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng

Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương

Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm

Là người, tôi sẽ chết cho quê hương

Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm

Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền

Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm

Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình

Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời

Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời

Là người, xin một lần khi nằm xuống

Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ

(2013)

NGẪM ĐỜI

Thơ: Thanh Hùng

Cũng chỉ là vài chiếc lá nhẹ rơi

Làm ta thấy cả bầu trời hiu quạnh

Hôm nào đó lá còn xanh đỏng đảnh

Mà giờ đây đã vàng ánh lên rồi

Và con người cũng có thế mà thôi

Cứ trôi nổi…nổi trôi như dòng thác

Sống để thấy cõi đời nhiều đen bạc

Đối xử nhau như cỏ rác lạc loài

Sống trên đời xin đừng có phụ ai

Cười hôm trước ngày mai người cười lại

Đừng mặc định ai giàu là giàu mãi

Ai sa cơ thì phải chịu cúi đầu

Ngậm máu rồi miệng có sạch được đâu

Còn mang tiếng cơ cầu cho thêm mệt

Ngọc có giũa sẽ không còn tì vết

Nên sống sao để dứt hết muộn phiền

Hãy an lòng với cuộc sống hồn nhiên

Đừng mơ tưởng sống cho hiền đằm thắm

Tà và chính đâu có xa vạn dặm

Một đường tơ là vạch ngắm chánh tà.

Tp. HCM 2019

P T H

CUỘC ĐỜI LÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI

Thơ: Thanh Hùng

Cuộc đời là những chuyến đi

Hợp tan…tan hợp níu ghì được đâu

Người vui thì bước qua cầu

Ai buồn lặng lẽ dòng châu tuôn dài

Khi mà khổ tận cam lai

Mới mong thấy được hùng tài đảm đương

Dù cho muôn nẻo dặm trường

Vẫn tìm cho được tình thương hài hòa

Cuộc đời ai trải gấm hoa

Để ta tiến bước chẳng nhòa lệ đau

Đôi khi lòng cũng nát nhàu

Nẻo trần lỡ để xa nhau mất rồi

Cuộc đời chẳng dễ phai phôi

Mất nhau mới hiểu bồi hồi luyến thương

Bởi do dâu bể khôn lường

Không tròn vẹn ý thành vương vấn lòng

Cuộc đời còn lắm long đong

Cho ta thấy được một vòng chuyến đi.

Tp. HCM 2018

P T H

ĐỜI NGƯỜI ĐÂU MẤY LẦN VUI

Kiếp con người mỏng manh như là gió

Sống trên đời có được mấy lần vui

Sao phải đau mà không thể mỉm cười

Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ

Nếu có thể sao ta không làm thử

Để tâm hồn khắc hai chữ bình an

Cho đôi chân bước thanh thản nhẹ nhàng

Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi

Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi

Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn

Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn

Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo

Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão

Sống chỉ cần chốn nương náu mà thôi

Được cơm no áo ấm cũng vui rồi

Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhỡ

Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ

Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô

Hãy giữ gìn trân trọng mến thương nhau

Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.

– Tùng trần- 

Ý nghĩa của hoa bồ công anh

QUÊN LÃNG

Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé

Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường

Nhìn về phía trước yêu thương

Mênh mông rộng lớn con đường mở ra

Nếu đã chót sa đà lầm lỗi

Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn

Bỏ qua không tính thiệt hơn

Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi

Xin đừng khóc vì sai lầm nữa

Một ngày gần cánh cửa rạng ngời

Kinh nghiệm ta có trong đời

Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần

Quên quá khứ làm thân hiện tại

Bao niềm vui sao phải đau buồn

Nước kia đâu có cạn nguồn

Đời người ta hãy luôn luôn mỉm cười.

Thanh Hiếu

SUY NGẪM!

Làm người phải sống thẳng ngay

Đừng như con bướm đậu bay vô tình.

Sống sao thật với lòng mình

Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.

Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi

Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền

Nó như sợi chỉ nhân duyên

Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.

Dối người người sẽ dối ta

Thế nên hãy sống thật thà thì hơn

Đừng như con cá thờn bơn

Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.

Một lời cảm ơn

Là con người cần có một tấm lòng

Để trải rộng trao cuộc đời trước mặt

Để ý chí luôn lớn hơn vật chất

Để chúng ta sống chân thật bên nhau

Nếu chẳng may ai hoạn nạn nơi đâu

Đừng nghĩ rằng tiền sẽ mua được hết

Đừng mặc cả bán cuộc đời, cái chết

Hãy nhớ: đồng tiền bạc trắng hơn vôi

Vật chất nào đổi được tấm lòng người

Giữa đời thường bon chen và gấp vội

Cầm bát cháo, khắc lời ông cha nói

Bước lên bờ lưu luyến bến đò xưa

Được ai giúp xin đừng quên gửi thưa

Một lời đáp là ngàn vàng cao giá

Cùng ánh mắt sẽ thay cho tất cả

Trước một tấm lòng ta hãy nhớ: Cảm ơn!

Thơ hay về cuộc sống lạc quan nhắc ta không ngừng nỗ lực

Nếu đã quá mệt mỏi và có suy nghĩ sẽ buông xuôi tất cả, bạn hãy dừng lại một nhịp để đọc và chiêm nghiệm về ý nghĩa của chùm thơ hay về cuộc sống lạc quan dưới đây xem sao. Trong đó có những lời an ủi êm ái, cũng có những lời động viên, thúc đẩy bạn hãy luôn kiên định với con đường đã chọn. Mong rằng bạn sẽ sớm tĩnh tâm trở lại và nhìn ra được ánh sáng phía cuối con đường.

Đời Ngược Xuôi (Tùng Trần)

Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai

Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi

Có nhiều khi âm thầm tôi tự hỏi

Mình đã sai và lầm lỗi chỗ nào

Mà kéo dài theo năm tháng khổ đau

Bước chênh chao trên đường đời mấp mé

Kiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻ

Chẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu

Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâu

Là số phận không thể nào thoát được

Nên dẫu có bốn ba đời xuôi ngược

Mãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi.

Treo không lời ngỏ (Jacaranda)

Khói sương giăng… mờ theo bóng ngả

Như ta chừ tóc đã lần phai

Tâm tư lưu dấu ưu hoài

Nhìn theo cánh nhạn lạc loài khúc thi

Trăng cao chuốc sầu bi vàng úa

Đỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơi

Bài thơ viết chẳng thành lời

Câu từ nhạt nhẽo sao vơi được lòng

Thôi xếp bút… treo không lời ngỏ

Đôi dòng đời vò võ riêng mang

Ngược tìm quá khứ… hơi tàn

Canh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người.

Người Ơi Đừng Tuyệt Vọng

Đừng tuyệt vọng, Người ơi đừng tuyệt vọng.

Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua mau.

Thuốc thời gian, là phương thuốc nhiệm màu.

Sẽ giải hết những oan tình ảo mộng.

Hãy tỉnh lặng cho tim mình lắng đọng.

Quên chuyện buồn và những nỗi sầu tư.

Hãy cười lên cho lòng mình thư thả.

Trái tim hồng vẫn còn cả ước mơ.

Đời Buồn

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ

Để ngày dài biết sẽ về đâu

Không tương lai, cuộc sống một màu

Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

Có phải chăng…cuộc sống không phép màu

Không san sẻ và không ai hiểu thấu?

Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịu

Mọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.

Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua

Và bao đau khổ xót xa một mình

Cũng là một kiếp con người

Sao long đong chốn biển đời xa xôi

Cuộc đời như dòng nước trôi

Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

Chán Nản (Cạn nguồn)

Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đó

Chầm chậm dâng như con nước trở về

Biết bao chiều chân lạ bước lê thê

Bỗng chợt thấy đam mê không còn nữa

Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửa

Trắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôi

Không ngày vui buồn cũng chỉ thế thôi

Thật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi

Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủi

Ngày như đêm lủi thủi gót chân hoang

Những nơi qua toàn thấy cảnh điêu tàn

Người phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận

Nếu đã biết đường tình luôn lận đận

Sao còn yêu còn chấp nhận đau thương?

Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trường

Nhìn quanh quẩn ngàn phương tràn bóng tối!

Mùa Đông Lam Lũ

Sinh con ra giữa mùa đông.

Quê nghèo lắm áo vẫn chưa đủ ấm.

Mẹ lặn lội trong những chiều thăm thẳm.

Đủ ấm con từ buổi mới chào đời.

Hai mươi hai xuân đã qua rồi.

Sinh nhật con hai mươi hai áo đông mẹ tặng.

Con_ hạnh phúc luôn trọn vẹn.

Mẹ_ lam lũ cả một đời.

Sinh nhật mình mẹ có nhớ không!

Buồn Muốn Khóc

Buồn quá đi nhiều khi muốn khóc

Nước mắt rơi chan chứa 2 hàng

Ôi đời ta muôn vàn cay đắng

Biết nói sao để vơi hết nỗi đắng cay???

Lúc này chán đến vô cùng

Chỉ muốn một tiếng nổ đùng tôi tan

Để không còn tiếng tôi than

Để tôi ngăn được hai hàng lệ rơi.

Khóc một mình (Phạm Tâm An)

Khóc đi! Khóc một mình thôi

Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền

Trải bao sóng gió, đảo điên

Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.

Khóc đi, hãy khóc một mình

Để cho thanh thản lặng thinh theo về

Biết hồn còn chút u mê

Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.

Khóc đi cho nhẹ lòng này

Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?!

Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường

Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?!

Thương mình, nghĩ nỗi can qua

Biết buồn rồi sẽ nhạt nhoà dần thôi

Hôm nay khóc một mình rồi

Để mai cười với mọi người quanh ta

Khóc đi, hãy khóc mặn mà

Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui!

Tôi Lầm Lũi Đi Về Phía Cuối Đời (Hoàng Tâm)

Tôi lầm lũi đi về phía cuối đời

Làm bạn với con giun, con dế

Với cơn mưa dầm, với mùa đông giá

Đất dưới chân mềm, mộ đia ghi tên.

Tôi cả đời, đâu phải mới tìm gặp được em

Trên cánh rừng hoa Ban mới nở

Con nắng cháy người, gió Lào man rợ

Đốt rát môi em, xám cả màu da

Buổi trưa hè, khao khát cơn mưa

Từ thuở em về áo dài mây trắng

Ngôi trường bản nghèo không còn xa vắng

Rộn rã tiếng cười em bé Thái, H,mông

Tôi lan man tìm suối khơi dòng

Chân chạm phải trái tim ai rớt vỡ

Cúi xuống nhặt nỗi buồn duyên số

Em mắt tìm mắt chảy giọt tình khô.

Hơn nửa đời em, hồn chít khăn sô

Đêm trắng dài theo cơn mê vàng võ

Tôi đi về phía cuối đời lầm lủi

Quên mất em, từ thuở mới gặp nhau

Làm bạn cùng giun dế giải sầu

Đêm cạn chén một mình, bên góc rừng Ban trắng

Điện Biên tôi về nẻo vàng gió nắng

Em xa rồi biền biệt gọi tình ơi..

Đêm Buồn

Đêm đêm trên con phố nhỏ

Một mình buồn đang bước về đâu?

Về đâu nhỉ? Khi mà đêm là sầu nặng?

Nỗi u buồn sao cứ mãi vướng thân?

Một khúc nhạc vang lên từ dạo ấy

Dạo cuộc tình mới vừa chớm nở hoa

Thu đi qua cho đông già trở lại

Lạnh tấm lòng đã giá rét từ xuân.

Nhìn bình minh mà chẳng thấy mùa xuân

Gió nhè nhẹ cho hoa thơm tàn lụi

Nhìn đi em bên kìa đông đang đến

Mang nỗi buồn, giá rét người ơi.

Thơ hay về cuộc sống hài hước khiến bạn bật cười

Một nụ cười có thể xóa tan đi mọi mệt mỏi và muộn phiền đeo bám bạn suốt ngày dài. Đời này ngắn lắm, hãy cười thật nhiều khi… vẫn còn răng bạn nhé. Hy vọng rằng chùm thơ hay về cuộc sống hài hước dưới đây sẽ mang lại nguồn năng lượng đầy tích cực đến cho bạn và những người xung quanh.

Ta cứ cười – Nguyễn Hưng

Trong nhân thế chỉ đôi lần ta khóc

Khi chào đời khó nhọc mẹ khai sinh

Lúc song thân tạ thế khuất ánh nhìn

Rồi sẽ sống vì mình mà nở nụ

Cười chua chát dù tim nhàu héo rũ

Cho vui lòng bạn hữu với anh em

Cười mỉm chi trước kỳ thị pha dèm

Ngẩng cao đầu mặc ai xem chướng mắt

Cười khoan dung với những người không thật

Sống hai lòng ngoài mặt giả nghĩa nhân

Cười thứ tha cho những kẻ bất phân

Trộn gia vị mấy lần thêm mắm muối

Cười cay đắng cho chợ đời nữa buổi

Nhiều sắc màu đá cuội lẫn vàng thau

Cười hả hê cho cuộc sống lao đao

Đem thật giả nặn nhàu sai đen trắng

Cười chê chán lòng hờn ghen oán hận

Trước nhu mì sau vạch sẵn mưu mô

Giấu giận hờn sau làn nước mắt khô

Ta vẫn cứ trầm trồ cười nghiêng ngã.

Quên lãng – Thanh Hiếu

Hãy rũ bỏ những ngày đau khổ

Đến tương lai rạng rỡ nụ cười

Bình minh tỏa sáng muôn nơi

Sống sao cho thỏa ơn trời ban cho

Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé

Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường

Nhìn về phía trước yêu thương

Mênh mông rộng lớn con đường mở ra

Nếu đã chót sa đà lầm lỗi

Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn

Bỏ qua không tính thiệt hơn

Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi

Xin đừng khóc vì sai lầm nữa

Một ngày gần cánh cửa rạng ngời

Kinh nghiệm ta có trong đời

Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần

Quên quá khứ làm thân hiện tại

Bao niềm vui sao phải đau buồn

Nước kia đâu có cạn nguồn

Giản đơn – An Nhiên

Nếu có thể đừng than chi số phận

Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi

Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ

Sao bận lòng cho những phút sân si

Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé

Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời

Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi

Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi

Nếu có thể thả hồn nương theo gió

Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều

Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ

Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu

Nếu có thể giữ cho mình những phút

Khẽ khàng trôi không chút ầm ào

Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ

Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …

Sống – Tùng Trần

Sống phải biết trân trọng từng giây phút

Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi

Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời

Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa

Sống phải biết quan tâm và san sẻ

Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường

Mở tấm lòng cho nhận những tình thương

Và đứng lên kiêng cường khi gục ngã

Sống phải biết mình cần chi vội vã

Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn

Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn

Để nụ cười ung dung cùng thực tại

Sống phải biết không gì là e ngại

Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai

Sống hôm nay nào biết được ngày mai

Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận

Sống phải biết còn bao người lận đận

Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than

Chớ so bì người khó kẻ giàu sang

Không cần cù nào ai mang ban tặng

Sống phải biết để tâm hồn bình lặng

Được ấm no là may mắn hơn người

Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi

Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.

Bình Yên – Hữu Thỉnh

Ngõ ôm chèo theo sông

Lại ngược lên với suối

Bắt đầu là bóng núi

Vô cùng như mắt em

Gió níu gió lặng im

Thế là trời để ngỏ

Cho ta đến với mình

Trong thầm thì tiếng cỏ

Anh muốn bế cả chiều

Hôn lên ngày gặp mặt

Tình đầy trăng vẫn khuyết

Em xanh ngày đang xanh

Những chùm quả bình yên

Rời xuống triền núi vắng

Trời muốn nói câu gì

Ngó ta Rồi im lặng!…

Nụ Cười Tuyệt Vọng

(Ttbn)

Họ thấy tôi cười tôi vui lắm

Lúc nào cũng nở nụ cười xinh

Nào ai biết được niềm đau khổ

Tôi phải hai vai gánh một mình

Tôi đã bao lần sống cho vui

Và ráng cho môi nở nụ cười

Nhưng đã bao lần tôi thất bại

Vì chẳng bao giờ thấy lệ vơi

Tôi muốn bình minh sẽ chẳng về

Ðêm ngày tăm tối phủ muôn nơi

Từ nay không có bình minh nữa

Ðừng để cho tôi thấy mặt trời

Tôi muốn cho tôi ngủ giấc dài

Không còn thức dậy đón ngày mai

Trần gian vẫn mãi không thay đổi

Vì bớt đi thêm một hình hài

Như trời đã định thì tôi chịu

Kiếp nầy trả hết nợ cho xong

Một mai đất lạnh vùi thân xác

Tôi cũng yên vui dẫu lạnh lùng

Thơ hay về cuộc sống vô thường an nhiên tĩnh tại

Mỗi khi muốn tìm kiếm sự an nhiên và tĩnh tại cho tâm hồn, bạn đừng quên rằng trong album của mình có lưu lại những bài thơ hay về cuộc sống vô thường. Nếu thấy lòng quá bất an, bạn nên chọn một bài thơ và thực hành chép lại một cách thật chuyên tâm và cẩn thận. Rồi bạn sẽ nhận thấy điều này mang lại sự kỳ diệu thế nào cho tâm hồn mình.

VÔ THƯỜNG

Thơ: Nguyễn Hưng

Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ

Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường

Thì thân này đã mang phận lữ thứ

Có sá gì dấn bước chốn phong sương.

Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi

Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu

Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi

Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu

Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm

Thác là về nơi cội kiếp lai sinh

Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ

Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.

Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió

Sắc là không ta ngạo với đất trời

Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ

Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.

Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế

Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường

Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc

Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.

Nguyễn Hưng 28/11/2018 

HẠT BỤI VÔ THƯỜNG

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Ngồi nghe hạt bụi vô thường

chạm nhau trên những nẻo đường… lao xao

hạt nào lỡ vướng ta đau

hạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!

Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?

mà sao ngồi đó trầm tư một mình

vui buồn giữa cuộc nhân sinh

cố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh

Ngồi nhìn thế cuộc mông mênh

thời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cười

ta như đứa trẻ biếng lười

đang hồi mơ lại một thời đã xa!

giữ ta… mãi mãi là ta

bước đi trên cuộc trầm kha chân tình

trần gian hữu sắc, hữu hình

chỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!

Ngày 21. 11. 2018

ĐỜI VỐN VÔ THƯỜNG

Thơ: Tùng Trần

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy

Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian

Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang

Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm no đã là điều may mắn

Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên

Có những điều để tạo hoá tự nhiên

Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy

Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu

Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu

Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội

Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi

Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân

Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần

Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nức

Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật

Đời vô thường sự thật chẳng thể thay

Là con người thì ai cũng như ai

Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.

25/02/2018

HÀNH TRANG VÔ THƯỜNG

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời cứ ngỡ giấc mơ

Đến khi nhìn lại, một đời phù vân

Trần gian nơi chốn nợ nần

Nợ tình nợ nghĩa, bao lần trả vay

Sanh ra tay trắng bàn tay

Đến khi khuất bóng, chẳng thay đổi dời

Ngỡ rằng đời giống trò chơi

Thắng thua thành bại, một thời đã qua

Bỗng nhiên ta gặp lại ta

Chỉ là chiếc bóng, chiều tà thế gian

Đời người hết hợp lại tan

Lợi danh quyền tước, hành trang vô thường

Cuộc đời đừng mãi vấn vương

Trả về cho đất, đoạn trường bi ai.

Nếu đã là quá khứ

Hãy tha thứ cho nhau

Tất cả những niềm đau

Hãy cho vào quên lãng

Niềm đau thời dĩ vãng

Là vật cản đường đời

Cuộc đời muốn thảnh thơi

Hãy xa rời quá khứ

Cuộc đời là phép thử

Ta phải tự đi qua

Không ai thay ta cả

Thành bại ở nơi ta

Hãy học cách vị tha

Đau khổ sẽ rời xa

Yêu thương lấy tất cả

Hạnh phúc sẽ nở hoa.

Ngạo Thiên ( 12/5/16 )

THẾ GIAN VÔ THƯỜNG

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời như áng mây trôi

Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu

Đời người sống được bao lâu

Trăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ

Đời người như giấc ngủ mơ

Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai

Sắc kia thắm đẹp cũng phai

Có ai giữ mãi tiền tài bền lâu

Đời người đi mãi về đâu

Vô thường chi phối âu sầu thế gian

Cuộc đời có hợp có tan

Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm

Quay về sống với chân tâm

Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương

Con người sống để yêu thương

Mĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.

Ngạo Thiên ( 13/11/15 )

Thơ hay về cuộc sống hàm ý châm biếm thói đời

Cuộc đời này vốn chẳng phải chỉ toàn hoa thơm, nếu không cẩn thận ta vẫn có thể sa chân vào những cạm bẫy, những thị phi, lừa lọc không thể lường trước. Những bài thơ hay về cuộc sống dưới đây mang nhiều hàm ý châm biếm những thói đời này. Dù ngắn gọn nhưng rất sâu cay!

THÓI ĐỜI ĐIÊU NGOA

Tác giả: Phạm Hải Đăng

Ô hay ! một kiếp con người

Trần gian thế thái, thói đời điêu ngoa

Ai là bè bạn với ta

Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân

Đến khi vướng cảnh nợ nần

Ví thiu, túi rám mình cần họ quên !

Bè bạn như cái bấc đèn

Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang

Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang

Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?

Sông có chỗ cạn chỗ sâu

Biển mênh mông biển biết đâu lòng người

Có tiền kẻ nịnh người chơi

Hết tiền lúi húi đơn côi một mình

Bè thì cạn máng ráo tình

Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.

CUỘC ĐỜI

Tác giả: Hoàng Trọng Lợi

Cuộc đời dang dở dở dang

Con sông uốn khúc ngỡ ngàng cong queo

Lục bình hoa tím trăng cheo

Hững hờ con nước xuôi theo từng mùa

Cuộc đời cũng thật khéo đùa

Tình yêu chớm nở cũng vừa lại tan

Như hoa kia nở rồi tàn

Như trăng tròn khuyết trăng tan vào trời

Sự đời cũng chỉ vậy thôi

Ngày mai ai biết sẽ rồi ra sao

Từ nay mặc kệ trời cao

Để tâm buông thả tan vào hư vô

Từ nay hết đợi hết chờ

Hết mơ hết mộng tình thơ ngọt ngào

Với tay rót chén rượu đào

Nâng lên hạ xuống ta vào cõi tiên.

RĂN TA, RĂN NHỮNG DẠI KHỜ THẾ NHÂN

Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Bao nhiêu thế sự ở đời

Buồn vui – sướng khổ – khóc cười – hơn thua

Ngẫm suy sống được vẹn vừa

Lương tâm chẳng thể bán mua bằng tiền

Nhưng đời vật chất đảo điên

Bao nhiêu cám dỗ gắn liền thân ta

Người nào kiên định vượt qua !?

Không thì sa ngã quỷ ma kéo về

Có người chìm đắm si mê

Vô tư tận hưởng hả hê chẳng màng

Biết đâu xa lắm niết bàn

Chân như lạc mất hướng đàng ngục lôi

Giật mình một kiếp người trôi

Thì ai cũng phải phủi rồi trần gian

Con người nghiệp nợ đa đoan

Sao khi nhắm mắt vẫn còn tiếng thơm

Tình nồng nghĩa đượm ta ươm

Ngày sau nhặt nhạnh tinh tươm đóa tình

Bao nhiêu vật chất phù sinh

Chỉ là một khối vô minh xa mờ

Mượn câu lục bát đề thơ

Răn ta , răn những dại khờ thế nhân

Sống vui trên nẻo đường trần

Giữ tâm trong sáng vạn lần khó thay.

ĐỜI

Tác giả: Ve Chai

Dòng đời hối hả bon chen

Con người đổi trắng thay đen mấy hồi

Sống vì danh lợi mà thôi

Đời là danh nghĩa cái nôi tội tình

Ai ai cũng nghĩ cho mình

Mấy ai bị chửi lặng thinh hiền từ

Cái tôi cứ giữ khư khư

Thương người đối đãi nhân từ, mấy ai?

Còn không? người tự biết sai

Ăn năn hối lỗi…mới tài thánh nhân

Ở đời danh nghĩa người thân

Đằng sau tính toán bất cần là ai

Đời là một kiếp đầu thai

Làm người sửa chữa nhưng ai sẽ làm

Hay là càng lợi càng tham

Hữu danh vô thực tự làm khổ nhau

Đời là một kiếp thương đau

Đời này nối tiếp đời sau tội tình.

Thơ hay về cuộc sống và triết lý nhân sinh

Dù cho dòng đời có xoay chuyển khiến bạn bận rộn đến đâu, thỉnh thoảng cũng đừng quên đọc và ngẫm về ý nghĩa của một vài bài thơ hay về cuộc sống và triết lý nhân sinh. Những bài thơ này đều mang tính giáo dục vừa nhẹ nhàng lại không kém nghiêm khắc, mục đích là giúp bạn luôn kiên định với con đường chân chính mình đã chọn.

Lẽ sống

(Thơ Đặng Hải)

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi

Sống đời có ích tệ sống chơi

Ai làm trăm sự cho ta sống

Cớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi

Sống đẹp xem ai quyết xây đời

Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm

Trần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời

Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời

Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ

Nghĩa tình cao cả với con người.

Thơ Đạo Phật

Sống không giận không hờn không oán trách

Sống mỉm cười với thử thách chông gai

Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai

Sống chan hòa với những người chung sống…

Sống là động nhưng lòng luôn bất động

Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương

Sống hiên ngang danh lợi xem thường

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến

Thơ Tự Sự

(Nguyễn Quang Vũ)

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy

Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh

Dù người phàm tục hay kẻ tu hành

Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó

Sao ta không tròn ngay tự trong tâm

Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm

Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn láng

Chắc gì ta đã nhận ra ta

Ai trong đời cũng có thể tiến xa

Nếu có khả năng tự mình đứng dậy

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy

Không chỉ dành cho một riêng ai!

CUỘC SỐNG NÀY…

Thơ: Tùng Trần

Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau

Đừng so đo cái nào to lớn nhất

Có những điều bạc tiền hay vật chất

Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi

Cuộc sống này ai biết trước điều chi

Cần trân trọng những gì đang tồn tại

Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại

Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn

Cuộc sống này không tự vượt khó khăn

Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ

Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã

Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay

Cuộc sống này còn có một ngày mai

Làm động lực để miệt mài tranh đấu

Biết cần cù không việc nào là xấu

Hãy tự mình bước qua những niềm đau.

CHÂN TÌNH CUỘC SỐNG

Thơ: Tùng Trần

Bởi cũng do dòng đời nhiều nghịch cảnh

Nên đừng hờn hay oán trách một ai

Nếu như mình chưa nếm trải đắng cay

Sao thấu hiểu những tháng ngày hỗn độn

Khi người chưa bị một lần thương tổn

Được đủ đầy với cuộc sống ấm êm

Nào biết đâu đến hai chữ nỗi niềm

Của bao người từng đêm trường trăn trở

Chỉ tiếc rằng cánh hoa đời khi nở

Không một mùa và ở khắp mọi nơi

Có niềm vui hạnh phúc lẫn tiếng cười

Thì đâu thiếu chữ ngậm ngùi buồn bã

Muốn chê người cũng đừng nên vội vã

Hãy xét mình sống đã tốt hay chưa

Lời dễ buông nhưng không thể nói bừa

Chậm một chút..chẳng thừa đâu người ạ

Đời vốn dĩ luôn mang nhiều nghiệt ngã

Nhưng vẫn còn có quy luật trả vay

Nếu trao người lời chua chát mỉa mai

Thì một ngày đắng cay mình sẽ nhận

Không khen chê hay khóc than sầu hận

Gắng bình tâm mà tự vấn lòng mình

Đừng trêu đùa lời miệt thị rẻ khinh

Là ta hiểu được chân tình cuộc sống.

ĐỪNG AI NHÉ

Thơ: Tùng Trần

Ai cũng có những nỗi lòng chất chứa

Giữ trong tim nhưng chẳng nói nửa lời

Tận tâm hồn cũng lạc lỏng chơi vơi

Mượn niềm vui tiếng cười thay nước mắt

Nào ai hiểu những nỗi buồn se thắt

Những vết thương như dao cắt trong lòng

Ước mơ nào bất chợt trở về không

Ôm xót xa khi mộng lòng tan vỡ

Đâu phải ai lối đời hoa cũng nở

Người ngát hương kẻ tan vỡ phai màu

Nên bước đời cứ nghiêng ngã chênh chao

Chẳng phải mình thì làm sao hiểu hết

Đừng bao giờ trách ai khờ ngốc nghếch

Bởi trong lòng ai cũng có vết thương

Mỗi chúng ta đều có một con đường

Hướng bình minh lối đêm trường lặng lẽ

Đừng bao giờ chê trách người ai nhé

Không phải mình sẽ chẳng thấu niềm đau.

Vậy là trong bài viết trên, chúng mình đã tổng hợp và chia sẻ đến bạn chùm thơ hay về cuộc sống được nhiều bạn đọc yêu thơ tâm đắc nhất. Mỗi một vần thơ tuy có vẻ đơn giản nhưng lại chính là những đúc kết quý giá của cả một đời người. Mong rằng bạn sẽ tìm thấy sự an yên thông qua chùm thơ này. Nếu có thể, hãy chia sẻ đến bạn bè và người thân của mình để lan tỏa những điều tốt đẹp này bạn nhé.