Thơ hay về nỗi nhớ người yêu nơi phương xa, thơ hay về nỗi nhớ khó gọi tên, thơ về nỗi nhớ da diết người cũ.
Ai mà chẳng có trong lòng một người để thương, để nhớ. Dẫu biết rằng mọi chuyện giờ chỉ còn là kỷ niệm, vậy mà sao nỗi khắc khoải hình bóng ấy mãi khôn nguôi trong lòng. Chùm thơ hay về nỗi nhớ trong bài viết dưới đây chính là sự trải lòng chân thật nhất về nỗi mong chờ một người. Lắng đọng, thiết tha và sâu lắng là những gì bạn sẽ tìm được trong những vần thơ này. Mời bạn cùng thưởng thức!
Thơ hay về nỗi nhớ người yêu nơi phương xa
Càng đọc những bài thơ hay về nỗi nhớ, hình bóng người yêu nơi phương xa lại càng hiện rõ hơn trong tâm trí, để rồi nơi khoé mắt lại vương một giọt lệ. Chuyện tình yêu đâu ai muốn phải cách trở, bởi xa nhau một ngày thôi mà dài tựa như năm. Bạn có thể sẽ tìm thấy rất nhiều sự thao thức trong những vần thơ chất chứa nỗi nhớ mong dưới đây đấy.
NHỚ EM
Thơ: Đức Trung
Không nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ em
Khi trái tim cứ ngập tràn thương nhớ!
Trong xa cách, buồn vui đều trăn trở
Anh nhớ em hoài… không thể nào quên.
Nỗi nhớ hiền hoà và rất dịu êm
Mong ước chúng mình bên nhau tha thiết
Có những lúc nỗi buồn như băng tuyết
Khi chúng mình ly biệt phải không em?
Từ lúc yêu em – mở cửa trái tim
Anh thấy cuộc đời như là một nửa
Nửa còn lại em ghép vào thêm nữa
Thành trọn cuộc đời chan chứa yêu thương!
Anh muốn tình mình như thể đại dương
Để suốt đời cứ mênh mông bát ngát
Những lúc triều dâng… xôn xao biển hát
Là tấm lòng khao khát đó em ơi…!
Em như hoa hồng sắc thắm đỏ tươi
Luôn ngào ngạt tỏa hương thơm quyến rũ
Anh thấy em về trong từng giấc ngủ
Nỗi nhớ dâng đầy chan chứa không nguôi..!
NHỚ AI
Nhớ ai khắc khoải đợi chờ
Để vần thơ ấy viết mờ hẳn đi
Nhớ ai lệ ướt hàng mi
Đêm đông lạnh giá những khi một mình
Nhớ ai ôm trọn bóng hình
Màn đêm rơi xuống vô tình ai hay
Cô đơn lặng lẽ đêm nay
Nhớ ai cho thỏa cơn say đêm dài
Trăng khuya lạnh lẽo thương hoài
Luồn qua khe cửa rớt ngoài song thưa
Sương mờ gọi gió đung đưa
Con tim loạn nhịp vẫn chưa chút tình
Ngày mai đón ánh bình minh
Nắng vàng trải rộng lung linh sắc màu
Cho hai nỗi nhớ tìm nhau
Vườn trầu đợi để hương cau kết tình.
NHỚ NGƯỜI YÊU
Anh nhớ em nhiều em biết không
Nhớ se lòng đất cạn lòng sông
Phải chi anh gửi cho em được
Nỗi nhớ đêm đêm quặn đáy lòng
Anh nhớ em nhiều em biết không
Nhớ tù mùa hạ sang mùa đông
Mốt mai anh gửi cho em nhé
Nổi nhớ thương em để nhớ cùng.
Biển Nỗi Nhớ Và Em
Tác giả: Thời Để Nhớ
Anh yêu em như tình yêu biển cả
Sóng miên man reo khúc hát diệu kỳ
Em yêu anh theo con sóng lao đi
Cứ lao đi … cùng tình anh say đắm
Biển mênh mông như tình anh sâu thẳm
Khẽ ru em tiếng sóng vỗ thì thầm
Đưa em về một nơi rất xa xăm
Chốn xa xăm … bình yên và nỗi nhớ
Biển thơ ngây cồn cào từng hơi thở
Có những khi sóng ào ạt xô bờ
Rồi lặng thầm thả nhẹ sóng vu vơ
Em vu vơ … dỗi hờn anh chẳng đến …
Chợt Nhớ Anh
Tác giả: Ngược Miền Thương Nhớ
Rét vụng theo về nhắc nhớ anh
Và mưa ghé vội đọng khe mành
Loa kèn ấp mộng bông cài trắng
Cỏ xước chen tình lá điểm xanh
Những tưởng đêm tàn vun ái lỡ
Nào hay khắc lụi giấu mơ thành
Vườn xưa kỷ niệm mây kề luyến
Cứ ngỡ xuân trào lệ lướt nhanh.
P.T.D.H – 09/04/2018
Em Nhớ Anh
Tác giả: Ngược Miền Thương Nhớ
Em cũng nhớ anh nhiều biết bao nhiêu
Bỏ mặc mùa xuân gạt chiều xuống phố
Xuân ngỡ ngàng vì ai nghiêng nắng đổ
Mây ngập ngừng mặc gió dỗ từng cơn
Đêm bắc cầu cho mong nhớ nhiều hơn
Mi lấp loáng soi dòng châu buông ngọc
Chỉ hạt sương bên quỳnh hoa biết khóc
Sao mỉm cười đêm trằn trọc rưng rưng.
Phạm TD Hương – 09/03/2018
Hoài Nhớ Người Ơi
Tác giả: Hoài Nhớ
Em biết nói làm sao để anh hiểu
Cõi lòng em đã triệu nặng thương đau
Đã bao năm em cứ mãi trốn tìm
Cái hạnh phúc thực hư đầy mộng ảo.
biết nói làm sao để anh hiểu
Cõi lòng em đã triệu nặng thương đau
Đã bao năm em cứ mãi trốn tìm
Cái hạnh phúc thực hư đầy mộng ảo.
Em đã biết con tim em băng giá
Bởi đường tình luôn ngang trái riêng em
Đêm về đêm,em trốn vào dĩ vãng
Tìm tuổi thơ mơ mộng của hồn nhiên.
Đời luôn phiên những cuộc tình gian dối
Em đâu ngờ em đã phải lòng anh
Thời gian ngắn,đủ để yêu người hỡi?
Hỏi riêng mình…có thật là đã yêu?
Xin ai đó giúp tôi câu hỏi nhỏ:
Có thật lòng hay phút chốc ái ân?
Dẫu biết rằng thời gian chưa đủ hiểu
Chuyện chúng mình như tiếng sét yêu đương…
Biết đường đời luôn gập ghềnh sống gió?
Biết tương lai có như mộng ước chăng?
Biết hạnh phúc không như người hằng mong?
Nhưng em vẫn hoài thương niềm nhung nhớ…
Hn.td.30/6/2015
Lại Nhớ Em
Tác giả: Ngược Miền Thương Nhớ
Nước mắt lăn dài nỗi nhớ thêm
Người ơi giọt đắng cũng nương thềm
Hồn ai lặng lẽ hoài thêu mộng
Bóng chị âm thầm mãi lảng đêm
Cứ đợi mây về hôn má thắm
Rồi trông nguyệt ghé thỏa môi mềm
Đừng ghen gió lỡ đùa trêu áo
Bỏ lửng xuân quàng khát vọng em.
Phạm TD Hương – 13/03/2018
Mưa Và Nổi Nhớ
Tác giả: Hoài Nhớ
Sài Gòn sáng nay mưa anh ạ!
Mưa như ngày đầu hai đứa mới quen nhau!
Mưa lâm râm như tim mình xao xuyến
Mưa của ngày đầu để hai đứa bên nhau!
Em nhìn mưa,mĩm cười và tự hỏi:
Có phải mưa cũng thương tình hai đứa?
Giúp duyên mình trọn vẹn nhớ về nhau!…
(Hoài nhớ mưa ơi!)
Nhớ
Tác giả: Hoài Nhớ – Hoài Nam
Vẫn là em, đôi môi hồng trông nắng
Ánh mắt huyền lóng lánh dưới hàng mi
Và giọng nói tiếng cười như thửơ trước
Nhưng sao anh thấy lạ đến không ngờ
Giữa trưa hè anh cứ ngỡ là mơ
Nhưng không em…đó hoàn toàn là thật
Xa nhau rồi,chắc hẳn người chẳng nhớ
Tấm hình xưa… người gửi tặng cho tôi..
Tôi vẫn giữ và tìm về quá khứ
Em xa rồi… tôi vẫn mãi hoài thương…
Hoài Nhớ. Hoài Nam
Thơ hay về nỗi nhớ khó gọi tên
Người ta nói thật khó để gọi tên một nỗi nhớ, nhất là khi đó lại là nỗi nhớ về một người từng yêu. Càng đọc càng đau, càng đọc càng buồn. Dẫu cho còn yêu lắm, còn thương lắm, vậy mà vẫn chẳng có duyên đi với nhau đến bến bờ hạnh phúc. Chùm thơ hay về nỗi nhớ da diết dưới đây chính là nỗi lòng của những người từng có cho mình một tình yêu buồn như vậy.
Nỗi nhớ không tên
Có những nỗi nhớ chẳng biết gọi tên
Cứ cồn cào da diết
Tình yêu ngày xưa như làn mây trắng
Trôi mất rồi em có tiếc không em?
Có những nỗi nhớ không thể nào quên
Cứ ùa về lặng lẽ
Như chiều nay
Khi gió về hương hoa bay nhè nhẹ
Em còn nhớ không em?
Có những nỗi nhớ chẳng biết gọi tên
Từ khi em đi không lời tạm biệt
Ngày tháng dần trôi
Em ở phương xa chắc nào có biết
Anh luôn nhớ về em.
Có những nỗi nhớ không thể nào quên
Nhớ giàn quỳnh anh, nhớ bằng lăng hoa sữa
Nhưng dường như chỉ là tình đơn phương thầm lặng
Em nào có nhận ra?
Có những nỗi nhớ chẳng thể nào xa
Dù anh cố quên muốn xóa đi hình bóng
Nhưng thời gian cứ mang về những khoảng không vô tận
Để anh trôi vào nhạt nhòa yêu thương.
Nỗi nhớ màu gì, nỗi nhớ không tên?
Trắng xóa mong manh, tím buồn chờ đợi
Chút tình nhỏ sao nhẹ như làn khói
Yêu dấu xa vời, nỗi nhớ không tên.
CHO…
Cho tôi gọi em là cố nhân
Vì đã từng làm tôi thương yêu nhiều lắm
Vì đã từng làm cho tôi say đắm
Lạc lối đi về giữa những góc phố quen
Cho tôi gọi em là người đã từng quen
Đã từng một thời nhớ nhung dù không một lần hò hẹn
Đã từng một thời làm cho tôi bẽn lẽn
Mỉm môi cười khi chợt nhớ đến ai…
Cho tôi cất em vào quá khứ – không phải là tương lai
Bởi có cố gắng cũng chỉ là ảo vọng
Tôi mang em theo cùng những điều tuyệt vọng
Ta lỡ một chuyến tàu đành rời bến xa nhau
Cho tôi lãng quên – mà không cần giã từ đâu
Dù một câu nói cũng làm tôi đau nhiều lắm
Tôi cắn môi cho tim mình tĩnh lặng
Cho nhớ nhung này hãy gọn ghẽ ngủ say
Tôi ở đây – và em cũng ở đây…
LẠC LÕNG
Tâm sự biết nói với ai
Một mình với hơi thở dài trong đêm
Nỗi buồn cứ mãi buồn thêm
Từng giọt nước mắt nhớ em lăn dài
Yêu em có gì là sai
Hay tại số phận ngang trái của mình
Vì em đã có cuộc tình
Vì em đã có bóng hình nhớ mong
Tình tôi thơ thẫn trên sông
Như cánh hoa tàn theo dòng nước trôi
Nhìn người hẹn ước sánh đôi
Trong lòng lại thấy lẻ loi bội phần
Tình tôi trao em vô tận
Mượn rượu giải sầu rồi nhận men say
Em đâu hiểu được lòng này
Chỉ mình tôi nhận đắng cay tình sầu
Tình đẹp tình ở nơi đâu
Bao giờ mới được những câu hẹn thề
Dù cho tình có não nề
Nhưng tôi vẫn mãi nghĩ về nơi em.
CÓ MỘT NGƯỜI
Có một người vẫn đang ở trong tim
Chẳng thể nói yêu …chẳng thể tìm gặp mặt
Chuyện nợ duyên do ông trời sắp đặt
Duyên không tròn nên đành phải chia xa
Có một người đã là của người ta
Mà mắt vẫn lệ nhòa khi nhớ đến
Chuyện tình yêu dở dang không trọn vẹn
Nên trở thành kỷ niệm không phai
Có một người mãi mãi chẳng xóa nhòa
Chỉ nhắc con tim thôi đừng nhung nhớ
Ai bước vào yêu mà chưa từng dang dở
Ai chưa từng khổ sở vì yêu ?
Có một người vẫn yêu biết bao nhiêu
Dù đến với nhau là một điều không thể
Quên người mình yêu phải đâu là chuyện dễ
Nên cứ âm thầm lặng lẽ nhớ người thôi
Yêu rất nhiều … vẫn đành phải chia phôi .
DUYÊN-NỢ
Chữ duyên thật khéo léo làm sao
Kết sợi thơ tình trăng vớí sao
Se chỉ thành đôi mây với gió
Một mình duyên đứng giữa trời cao
Chữ nợ âm thầm ôm lấy duyên
Mặc cho mưa gió đến triền miên
Dẫu đời chia cách không ngăn được
Nợ mãi kiên cường giữ chặt duyên
Trời xanh ông khéo bày ra cảnh
Nợ trả duyên đòi đến mỏng manh
Nợ nợ duyên duyên tình chẳng dứt
Vô nợ vô duyên chuyện khó thành
CHỮ TÌNH
Chữ tình ngọt, đắng xiết bao…!
Ươm bao trái mộng hư hao cõi lòng
Yêu thương vừa chớm đượm nồng
Đời chia lối rẽ ngược dòng xót xa
Giọt buồn rơi úa cỏ hoa
Võ vàng nỗi nhớ nhạt nhòa sắc hương
Tơ hồng lạc mối giữa đường
Tình thành mây khói sầu vương trọn đời…
CHỜ
Mỏi mắt đêm nay cứ mãi chờ
Hiu hắt sương buồn ướt vần thơ
Vì yêu nên cứ nghe trăn trở
Vì nhớ nên nghe dạ thẩn thờ?????
Đêm vắng trời khuya gió lạnh về
Mây tím giăng sầu khắp miền quê
Cúi đâu nghe tiếng tim tan vỡ
Giọt lệ buồn vươn hoen ý thơ
Chẳng biết bây giờ em có hay
Sương khuya ướt đẫm tấm vai gầy
Mình Anh lặng lẻ trong đêm vắng
Cúi mặt nghe sầu dâng nghe mắt cay
Đã biết tình yêu lắm bẽ bàng
Đã biết yêu rồi cũng trái ngang
Nhưng sao cứ vẫn yêu say đắm
Đễ phải ngồi đây suối lệ hàng
Anh giận em rồi em biết không
Giận em ấm ức mãi tròng lòng
Giận em đã để Anh thương nhớ
Đã để Anh chờ đến ngẩn ngơ…!
KHÓC ĐI EM
Hãy khóc đi em đừng dối trái tim mình
Đau đớn lắm, phải không ? Chiều vừa đi qua ngõ
Nắng cuối cùng tìm điều gì trong cỏ
Hay cũng buồn giấu nuối tiếc xa xôi ?
Hãy khóc đi em để tìm được chút bình yên dẫu nhỏ nhoi
Là tất cả, anh và yêu thương ấy
Giếng có sâu đợi nước trong sẽ nhìn thấy đáy
Thành kỷ niệm rồi cách xa nhiều vẫn có một niềm tin
Hãy khóc đi em làm sao được lãng quên
Biết chẳng thể nên dối lòng đành vậy
Cơn bão qua đi cứ dày vò nhau mãi
Nước mắt rơi thành bài hát cho anh
Hãy khóc đi em đừng ném mình cho bóng đêm
Trốn trong đó và thấy mình bé nhỏ
Em đã dám yêu bằng tưng hơi thở
Hơi thở cho anh và hơi thở cho em
Hãy khóc đi em nỗi nhớ có thành tên
Buồn không đủ bởi yêu thương nhiều quá
Phố vẫn thế- ngác ngơ và xa lạ
Dẫu thêm một người cũng chống chếnh một bên
Hãy khóc đi em không vì tiếc những gì đã trao anh
Chỉ đơn giản vì em muốn khóc
Anh đi qua em lặng im và chân thật
Chiều cũng buồn khi nắng đã dần xa
Thơ hay về nỗi nhớ da diết người cũ
Có bao giờ ngồi một mình bạn lại tự hỏi: không biết giờ này người ấy đang làm gì nhỉ? Bởi chẳng thể gọi cho người mà nói hết ra lòng này, tôi đành thả tất cả vào những vần thơ hay về nỗi nhớ. Da diết như tình yêu tôi dành cho người, buồn man mác như kết cục câu chuyện tình của chúng ta. Thế là một chuyện tình đã qua…
GỬI NHỚ
Thơ Cúc Họa Mi
Gửi về em chiều tím của riêng anh
Khi Thu say chín trên cành hoa sữa
Nỗi nhớ thương gửi heo may một nửa
Nửa dỗ dành an ủi kẻ đường xa.
Gửi về em hơi ấm của hôm qua
Vòng tay siết tấm lưng thon hờn nhớ
Điều chưa nói còn ngại ngùng dang dở
Loạn tim mình gõ nhịp đập vì ai.
Gói ngày dài, tháng đợi đón giêng hai
Xuân trổ bông hóa cánh đồng hoa thắm
Ta dìu nhau dệt cung đường ươm mộng
Gởi tim mình cho tim ấy thành đôi.
NHỚ
Thơ Nguyễn Phương Anh
Nếu chiếc bút cứ đẩy đưa tay em
Ghép nên chữ mà em dường không biết
Chữ đầu tiên có gì đặc biệt?
Anh nhìn nè, chữ “n” đó xinh xinh …
Không hiểu sao mà bút chẳng đứng yên
Nó ngúng nguẩy thêm chữ “h” sau đó
Em chẳng biết định viết gì nữa chứ?
Nó giận hờn, sao chẳng hiểu người ta?
Mắt em nhìn đâu đó xa xa …
Em không biết còn anh thì có biết?
Cái chữ ấy chỉ có trong cách biệt
Khi phương trời ở hai nẻo chân mây …
Cũng chỉ còn một chữ nữa trên tay
Anh viết nhé, kẻo bút buồn lắm đấy
Nó thủ thỉ một chữ “ơ ” đứng đợi
Còn dấu thì, anh viết nốt nghe anh …!
MÀU CỦA NỖI NHỚ!
Thơ Lê Mỹ Hường
Anh vẽ nỗi nhớ em bằng gam màu của biển
Thương nhớ dạt dạo như sóng vỗ thân tàu
Trong giấc mơ anh, em là hình ảnh của những sắc màu
Nhung nhớ, thương yêu và hạnh phúc!
Anh vẽ nỗi nhớ em bằng gam màu của đất
Dẫu khô cằn nhưng mạnh mẽ với thời gian
Nỗi nhớ em vượt trên đỉnh non ngàn
Theo vạn dặm hành quân chân anh bước
Anh vẽ nỗi nhớ em bằng gam màu non nước
Phủ mây trời toả lắng đọng yêu thương
Anh nhớ em trên mọi dặm đường
Hình bóng em khắc vào tim anh đó
Nỗi nhớ em anh vẽ bằng gam màu của gió
Gửi theo ánh mặt trời thức em dậy mỗi sớm mai
Dù hai ta xa cách vẫn còn dài
Tình yêu em vẫn vẹn nguyên theo từng hơi thở
Anh vẽ em bằng màu của nỗi nhớ
Nguyện trao mình là hoạ sĩ của riêng em
Bức tranh cuộc đời anh có em tô đẹp thêm
Bằng gam màu của tình yêu và nỗi nhớ…
Anh nhớ em thật nhiều!
CÓ LÚC NÀO ANH NHỚ ĐẾN EM.
Thơ Phan thị Tuyết Vân
Có lúc nào anh chợt nhớ đến em.
Có khao khát trong đêm dài trăn trở.
Có mong được cùng hoà chung nhịp thở.
Say men tình cho thoả nỗi ước ao.
Có lúc nào anh tự hỏi tại sao.
Đôi mình lại cách xa nhau đến thế.
Không ở cạnh để nghe lời em kể.
Những vui buồn kỷ niệm của đôi ta.
Có lúc nào vầng trăng vỡ chia hai.
Phủ bóng tối trải dài con phố vắng.
Nào ai biết cuộc tình đang say đắm.
Có một ngày chẳng nồng thắm đậm sâu.
Có lúc nào tim anh chợt nhói đau.
Chợt ước muốn thời gian quay trở lại.
Cho chúng mình được ở bên nhau mãi.
Để thu về ….
Không khắc khoải nhớ mong…!!!!
Giọt Mưa Thu
NHỚ XƯA
Thơ: Khánh An
Thả con thuyền nhỏ lá đa
Xuôi về bến nhớ ngày ta gặp mình
Cái thời em rất là xinh
Chiều chiều ra đứng bên đình nhớ ai…
Tuyển quân làng vắng sức trai
Riêng anh thi tuyển trượt hai ba lần
Nhớ thời gia nhập dân quân
Xếp cùng tiểu đội dần dần quen nhau.
Mê người mắt sắc dao cau
Vui cùng em đóng Thị Mầu – Anh Nô
Chung nhau điệu lý câu hò
Đoàn viên vui vẻ vài trò hay hay.
Nghĩ rồi em đó, anh đây
Như chim liền cánh như cây liền cành…
Thu nay trở lại gặp anh
Ván xưa nay đã đóng thành… Nhớ xưa…
NHỚ AI
Thơ Phan Huy Hùng
Bỗng dưng sao lại nhớ ai
Nhớ ai – ai nhớ kéo dài dài đêm
Sương buông giọt lệ bên thềm
Nhớ ai thềm cũng nhũn mềm như sương
Ngày thì muôn sợi vấn vương
Nắng đan sợi nhớ sợi thương mỗi chiều
Nắng chiều hỏi được bao nhiêu
Bao nhiêu cũng chẳng thấy nhiều ai ơi ?
Những ai đi trọn một đời
Nhớ thương , thương nhớ lấy trời mà đong
Đêm nằm với chiếc giường không
Ai thương … ôm gối vào lòng mà thương ?
Vậy là trong bài viết vừa rồi, chúng mình đã chia sẻ đến bạn trọn bộ những bài thơ hay về nỗi nhớ da diết đang được yêu thích nhất hiện nay. Hy vọng rằng bạn có thể cảm nhận được sự lắng đọng, thiết tha và sâu lắng trong những vần thơ vừa rồi. Cuối cùng, cảm ơn bạn rất nhiều vì đã đọc bài viết và chúc bạn sớm tìm lại được ánh nắng trong tim mình nhé!
- Xem thêm: [CHẤT] 999+ Stt hay khi đăng ảnh đi xem phim cực độc đáo và sáng tạo