[BST] 99+ Bài thơ tâm trạng về đêm không biết bày tỏ cùng ai

Thơ tâm trạng về đêm lạnh lẽo và cô đơn, thơ tâm trạng về đêm xúc động nhất, thơ tâm trạng trong tiếng mưa rơi.

Khi màn đêm buông xuống, chỉ còn ta cùng bóng tối và nỗi cô đơn – không biết từ bao giờ chúng ta đã trở thành những tri âm tri kỷ khó rời. Một người nào đó giờ chỉ còn hiện diện trong những dòng ký ức ngược về quá khứ. Bao yêu thương, bao quan tâm, nhớ nhung giờ đây đều chỉ như mây khói. Đành vậy thôi, xin nhờ chùm thơ tâm trạng về đêm nói hộ giùm lòng tôi và giúp tôi tỏ tường hơn chính mình lúc này.

Thơ tâm trạng về đêm lạnh lẽo và cô đơn

Nhiều người có thói quen viết nhật ký, nhưng cũng không ít người lưu giữ lại suy nghĩ thông qua những vần thơ. Chùm thơ tâm trạng về đêm lạnh lẽo và cô đơn dưới đây chính là tâm tư của những con người đang dần héo mòn vì nỗi nhớ và niềm tiếc nuối. Mời các bạn độc giả cùng đọc và chiêm nghiệm nỗi buồn cùng tác giả.

Về Đâu

Tác giả: Thiên Gia Bảo

Ta về đâu giữa nẻo đời thầm lặng

Con đường nào mà chẳng thấy xa xôi

Em không đi cùng ta nữa thật rồi

Phố hoang lạnh một mình ta độc bước…

Phải về đâu làm sao ta biết được

Trong ánh đèn mờ ảo rọi phản quang

Cuối con phố nỗi nhớ đã úa vàng

Ta vừa chạm võ tan thành sương khói…

Về đâu để niềm yêu thương vẫy gọi

Cảm xúc nào sống lại ở trong nhau

Giận hờn như vết ố đã phai màu

Rồi biến mất như chưa từng tồn tại…

Phải về đâu để có nhau mãi mãi

Phút mặn nồng còn đó được vẹn nguyên

Và vòng tay ôm ấp những êm đềm

Lửa trong lòng không bao giờ nguội tắt…

Ta về đâu mang nỗi buồn bỏ mặc

Giữa đêm tàn hòa mưa gió ưu tư

Để trái tim thoát khỏi cảnh ngục tù

Buông nhịp đập từ nơi miền xa thẳm…

Về đâu khi đôi bàn tay vẫn trắng

Mà cuộc đời chỉ ưa chuộng giàu sang

Tình nghĩa không thể thắng nổi bạc vàng

Nên đành thôi chấp nhận mình cô lẻ…

Về đâu khi đời ngang tàn vẫn thế

Mỗi ngày qua vui với nhạc văn thơ

Thôi yêu thương khỏi khờ dại ngóng chờ

Tìm định vị cho mình một phương hướng.

Đêm Thổn Thức

Tác giả: Phan Kala

Đêm tĩnh lặng u sầu thổn thức

Chán cho đời tủi nhục buồn đau

Hận ai rũ bỏ duyên đầu

Trao lời đắng nghẹn ngàn câu tủi hờn

Thà vứt bỏ còn hơn giữ lại

Chuyện đôi mình biết phải lìa xa

Giận em lỡ bước lên phà

Giàu sang hạnh phúc thuyền hoa mãi chờ

Buông tất cả tình thơ vĩnh biệt

Đợi đêm ngày mải miết tìm em

Chỉ mơ cuộc sống êm đềm

Rồi ta sẽ ước tình thêm một lần.

Thơ Tình Đêm Buồn

Tác giả: Anh Hai Lúa

Trắng đêm tôi lại một mình

Trắng đêm tôi lại lặng thinh đợi chờ

Trách cho ông nguyệt bà tơ

Chỉ hồng xe mối tình giờ đớn đau

Trắng đêm tôi lại nguyện cầu

Mong cho đôi lứa bạc đầu bên nhau

Mong cho đôi lứa ngày sau

Lên duyên chồng vợ bên nhau tháng ngày

Thế mà cho đến hôm nay

Chữ duyên chưa tới tình này đã xa

Em về làm vợ người ta

Em vui duyên mới ngọc ngà bình an

Trắng đêm ngồi nhớ tới nàng

Trắng đêm tôi trách tôi than phận mình

Trách người sao lỡ lặng thinh

Trách tôi phận mỏng lên tình dở dang

Làm sao có thể quên nàng

Khi mà tôi vẫn lang thang đợi chờ

Dù cho người có hững hờ

Con tim ngây dại vẫn mơ chung tình …

Đôi Ngả Chia Ly

Tác giả: Huy Cường

Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủ

Dạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đau

Mấy thu qua mái tóc đã thay màu

Em có hiểu tim này đau quặn thắt.

Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt

Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông

Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng

Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.

Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởi

Mơ người xa vừa trở lại bên mình

Cùng chung tay đón đợi ánh bình minh

Khi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.

Đành ôm trọn những nồng nàn da diết

Để đường đời mải miết bước mình tôi

Mộng uyên ương đã tan vỡ hết rồi

Đêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.

Ở nơi đó hãy cố vui người nhé

Tình chẳng nồng chấp nhận rẽ hai phương

Dù yêu thương ta chẳng thể chung đường

Nên ôm trọn vấn vương trong xa cách.

Tạ Từ

Tác giả: Hoài Thương

Đêm khuya rồi anh nhé hãy ngủ đi

Đừng thao thức và nghĩ suy nữa nhé

Em ổn mà … vẫn an vui , mạnh khỏe

Vết thương lòng chỉ đau nhẹ chút thôi !

Ngủ đi anh đêm cũng đã khuya rồi

Xin đừng để trái tim côi nức nở

Hai chúng mình chỉ có duyên không nợ

Em nhủ lòng thôi nhớ chuyện ngày xưa

Đêm thật buồn trời lại đổ cơn mưa

Em cố quên như mình chưa gặp gỡ

Bởi dối lòng tiếng mưa thêm nức nở

Tim hao gầy thêm rạn vỡ xót xa

Nỗi đau nào rồi cũng sẽ đi qua

Bởi thời gian sẽ xoá nhoà ngày cũ

Vết thương xưa sẽ an lành giấc ngủ

Mình xa nhau vì chưa đủ yêu thương !

Chẳng cùng nhau đi tới cuối con đường

Thôi anh nhé … đời vô thường là thế

Chẳng cùng nhau bước qua ngàn dâu bể

Rồi một ngày giọt lệ sẽ thôi rơi …

Xin đừng buồn , đừng nhắc nữa người ơi !

Đêm Buồn

Tác giả: Thanh Hiếu

Giữa đêm vắng mình ta cô lẻ

Biết ngày mai đời sẽ về đâu

Bao giờ mới hết u sầu

Hai vai bớt nặng đêm thâu không còn

Ôi ngày tháng cô đơn vời vợi

Đến khi nào mới tới bình minh

Nắng Hồng tỏa sáng lung linh

Xua đi hiu quạnh một mình năm canh

Tôi đã đợi từ xanh mái tóc

Lệ đâu còn để khóc ai ơi

Ngẩng lên miệng hỏi ông trời

Sinh chi ra một mảnh đời trái ngang

Trong đêm vắng vọng vang tiếng dế

Hãy nín đi khóc thế đủ rồi

Dù mi than thở hết lời

Cũng nào vơi được nên thôi bớt sầu.

Gọi Thầm Tên Em

Thơ: Đoàn Phiên

Ngồi một mình nghe thổn thức con tim

Khi vạn vật đã như chìm giấc ngủ

Giọt sương sớm đã trên cành kết tụ

Mà sao ai vẫn ủ rũ thương sầu

Thơ: Đoàn Phiên

Ngồi một mình nghe thổn thức con tim

Khi vạn vật đã như chìm giấc ngủ

Giọt sương sớm đã trên cành kết tụ

Mà sao ai vẫn ủ rũ thương sầu

Mãi vấn lòng tình cách trở vì đâu

Không tròn vẹn như thủa đầu nồng ấm

Mỗi giây phút tuột tay nhau chầm chậm

Để bây giờ ta gặm nhấm cô đơn

Người vô tâm làm lỗi nhịp cung đờn

Quay bước vội đâu nguồn cơn bày tỏ

Câu ước thệ năm nào đang còn đó

Nay ngập tràn trong lệ nhỏ…. em ơi!!

Thầm gọi tên mà nức nở nghẹn lời

Đêm dần cạn vẫn đầy vơi buồn tủi

Căn gác quạnh lẻ bóng anh lầm lũi

Xót duyên đầu đã phủ bụi mờ phai.

Thơ tâm trạng về đêm xúc động nhất

Màn đêm luôn cho tâm hồn con người cái cớ để nói về nỗi cô đơn. Công việc, tình yêu, cuộc sống, gia đình,… bất cứ điều gì cũng có thể nhấn chìm cảm xúc của chúng ta xuống hố sâu. Giá như có thể yên lòng mà ngủ một giấc, để cho thời gian như ngừng lại, để cho tâm hồn được thả lỏng mà nghỉ ngơi. Mời các bạn độc giả cùng suy ngẫm về nỗi cô đơn thông qua chùm thơ tâm trạng về đêm vô cùng xúc động dưới đây.

Thì Thầm Đêm Khuya

Tác Giả: Hoài Thu Nông

ĐÊM khuya rồi thôi mình ngủ đi anh

Đừng nói nữa những chuyện xưa đã cũ

Hãy lo về chuyện ngày mai mới mẻ

Làm thế nào cho cuộc sống khá lên

KHÔNG còn phải vợ chồng chia hai ngả

Người ở nhà, người hành lý ra đi

Đã nửa đời anh phiêu bạt muôn nơi

Vì nghiệp nghèo còn đeo anh chưa dứt

EM làm vợ nhưng chẳng giúp được chi

Nghĩ mà tủi cái thân mình ốm yếu

Làm cho anh thêm gánh nặng đôi vai

Để ngày đêm phải miệt mài lao động

CÀNG nghĩ lòng càng thương anh biết mấy

Suốt cuộc đời lam lũ bởi vợ con

Nhưng anh vẫn chưa một lần than khổ

Chỉ em buồn thương chồng lệ chào dâng

ĐÊM khuya rồi thôi hãy ngủ đi anh

Chuyện tương lai cứ dần dần ta tính

Rồi một ngày trời xanh kia thấu hiểu

Cho chúng mình không còn khổ nhé anh

Đêm Khuya

Đêm khắc khoải nghe chừng hiu quạnh

Gió xạc xào buốt lạnh trời vương

Nhành hoa trinh nữ bên đường

Còn e ấp nụ gửi thương vào lòng

Đêm lặng lẽ đôi dòng cầu nguyện

Cho tình em sẽ quyện chung đời

Duyên nồng đừng có rụng rơi

Như bao nỗi nhớ một thời vẫn trông

Đêm mòn mỏi hoa lòng muốn nở

Mưa rì rào lại ngỡ tình vang

Hoa cau sao cứ ngơ ngàng

Để ai liều lĩnh bắc thang hỏi trời

Đêm vắng lặng mây chơi cùng gió

Mắt em cười sáng tỏ bờ mi

Thương nhau thì hãy giữ ghì

Cho đêm trằn trọc xóa đi giận hờn

Đêm Nay Tôi Buồn

Tác Giả: Tăng Bình Thảo

Đêm khuya rồi sao nổi buồn lại đến

Nhiều suy tư làm lơ đễnh tâm hồn

Lo lắng chi, dạ cứ thấy bồn chồn

Buồn lại đến, phủ hoàng hôn đầy mắn

Ta ngu ngơ để nổi buồn thắt chặt

Cơn gió lùa nghe lạnh ngắt toàn thân

Tự trách mình để đầu óc phân vân

Mang tâm trạng cứ cân đong đo đếm

Chợt giật mình nghe canh khuya đã điểm

Nhìn xung quanh, tìm kiếm… chỉ có mình

Thêm màn đêm cứ lặng lẽ vô hình

Bơ vơ lắm bao lặng thinh không nói

Đêm khuya rồi, tự mình ta hờn dỗi

Hờn chính ta, hờn bóng tối phủ đầy

Nổi buồn nào cứ lẩn quẩn đâu đây

Ta tự cất chẳng ai hay ai biết

Đêm Khuya

Tác Giả: Lý Cong

Đêm khuya thổn thức một mình

Bóng trăng anh ngỡ bóng đèn em khêu

Mong người chẳng thấy người đâu

Nửa vui chưa trọn, nửa sầu đầy vơi

Vầng trăng ai xẻ làm đôi?…

Đường trần ai vẽ ngược xuôi khó lòng

Xa nhau chín đợi mười trông

Thèm sang bên ấy mà không có đò

Trải lòng qua những vần thơ…

Vẽ trong khung cảnh đêm khuya một mình!…,

Tiếng Đàn Trong Đêm Khuya

Tác Giả: Qui Phi Hoang

AI đem trăng rằm treo lơ lửng

Ai đem hồn trăng thả xuống khúc sông sâu

Ai dụ ánh trăng nhởn nhơ cùng điệu nhạc

Ai đem lòng trinh nữ thả trời khuya

Tiếng đàn của em sao hôm nay buồn thế

Từng giọt sầu cứ như xé lòng ai

Phải chăng em trong lòng đang khắc khoải

Vì tình cho đi mà chẳng nhận được gì

Ngắm Trăng Treo

Đêm buồn… Em ngắm trăng treo,

Ngắm người xa ấy, có theo trăng về.

Người ơi..Có giữ lời thề!

Thu đi xuân đến, có về với em.

Em buồn, nói với trăng xem,

Đến mùa xuân tới, trăng đem anh về.

Em yêu! Anh nhớ lời thề ,

Đêm xuân trăng tỏ, anh về cùng trăng

Anh về, đúng hội hoa đăng,

Anh trắng sợi tỏa, bóng chàng bóng em.

Đêm khuya, ngồi ngắm trăng đêm,

Gió mây, ru lượn tình em với chàng .

Bên thềm hai trái tim vàng,

Cùng chung nhịp thở…Ngắm vầng trăng treo…!

Nỗi Buồn Đêm Khuya

Tác Giả: Đăng Phạm

Đêm khuya lặng lẽ cô đơn

Trông xa chỉ thấy chập chờn cánh chim

Không gian yên tĩnh im lìm

Rưng rưng giọt lệ, con tim đau buồn

Nhìn theo từng chú chuồng chuồng

Bay qua phiền muộn với muôn sự đời

Ước được như mây trên trời

Bay theo làn gió thảnh thơi nhẹ nhàng

Bước đi trên phố lang thang

Ngó về bên ấy lòng càng thêm đau

Ôi thay! Đau xót làm sao

Nở đành đối xử với nhau thế này

Cứ thế ngày lại qua ngày

Thời gian là thuốc chửa trầy vết thương

Hỡi ơi câu chuyện thê lương

Muốn quên nhưng vẫn vấn vương trong lòng.

Trăn Trở

Màn đêm là của những nỗi buồn

Thêm vào một chút giọt sầu tuôn

Ta người lữ khách bao chìm nỗi

Trăm lối nẻo đi vạn dặm đường…

Vương chút suy tư nặng nỗi niềm

Tìm em phương đó mãi trong tim

Đèn khuya leo lét ánh đường cũ

Thương kẻ ôm hoài mộng cỏ lau…

Nghe gió nhắn mây chút tâm tình

Em đừng thức dậy trước bình minh

Màn đêm hư ảo đầy trăn trở

Rượu – mây – trăng – gió quên tủi hờn…

Thơ tâm trạng về đêm đọc trong tiếng mưa rơi

Tiếng mưa rơi vốn dễ mang đến cho con người ta cảm giác buồn man mác, vậy mà đêm nay, một đêm dài thật dài, mưa lại rơi… Trong tiếng mưa nhè nhẹ hòa cùng đêm, bao nhiêu kỷ niệm xưa cũ của một thời xa vắng cứ thế kéo về, vuốt ve tâm trí ta nhưng rồi lại bóp nghẹt con tim, khiến ta không sao thở được. Cơn mưa đêm nay… Cơn mưa quá khứ… Xin gửi vào những vần thơ tâm trạng về đêm sau đây.

Mưa Đêm Tâm Sự

Thơ: Diệp Ly

Mưa day dứt len vào từng góc tối

Mưa buồn thương hờn dỗi với thời gian

Giọt tương tư giọt nhung nhớ tuôn tràn

Sầu lắng đọng chờ tàn cơn giông bão.

Đêm mờ mịt tâm tư càng áo não

Cây trơ cành chao đảo giữa phong ba

Từng niềm đau trong mưa gió vỡ òa

Dòng lệ đổ xót xa vì cách trở.

Sóng đời xô bờ yêu giờ đã lở

Nghe lời thương nức nở khóc tình xa

Mưa tan chưa mà mắt vẫn lệ nhòa

Đàn lỗi nhịp tình ca đành dang dở.

Đêm buông trôi nghe mưa buồn than thở

Niềm cô đơn tan vỡ cả khung trời

Con thuyền tình chìm đắm giữa biển khơi

Mưa tâm sự cho đời thôi đơn lạnh.

Mưa Đêm

Thơ: Nguyễn Minh Ngọc

Ơ kìa…những giọt mưa đêm

Gợi chi chuyện cũ êm đềm thoảng bay

Một thời ôm ấp vòng tay

Xin đừng nhắc nữa lòng này đau thêm

Giờ ai hạnh phúc ấm êm

Để ta ở lại với niềm riêng mang

Phận duyên sao quá bẽ bàng

Vần thơ cứ mãi thở than nỗi buồn

Ước gì mưa đó trôi luôn

Nắng làm khô lệ khỏi tuôn tháng ngày

Gió à…thôi nhé từ nay

Đừng đem mây đến chốn này làm mưa.

Mưa Đêm

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Khuya về em với mình em

Cộng thêm cái bóng thành đêm lạnh lùng

Đêm khuya nghe tiếng thạch sùng

Thương ai tắc lưỡi ngập ngừng trong đêm

Giờ đây chăn ấm gối êm

Bên người tình mới ai thèm nhớ ai

Mình em thức với đêm dài

Lệ rơi lã chã như ngoài trời mưa

Anh có còn nhớ ngày xưa

Khi yêu anh hứa đón đưa trọn đời

Giờ đây anh đã nuốt lời

Bỏ em ở lại chơi vơi một mình

Bạc như vôi ấy là tình

Người ta phụ bạc sao mình vẫn yêu

Bây giờ mình với cô liêu

Thân em sớm sớm chiều chiều cô đơn

Còn chi đâu nữa giận hờn

Còn chi đâu nữa thiệt hơn trong đời

Em ngồi đây đếm mưa rơi

Khi nào mưa tạnh cho vơi nỗi buồn.

 Mưa Đêm Mùa Hạ

Tác giả: Việt Cường

Mưa não ruột long đong ngõ nhỏ

Trượt trên cành vò võ thở than

Vòng vo trỗi nhịp cung đàn

Lạc cung tan tác lan man chẳng dừng

Mưa đẫm lệ rưng rưng khoé mắt

Mưa trùng phùng góp nhặt nỗi đau

Mưa đêm…hắt hủi gợi sầu

Mưa tuôn…khắc khoải tìm câu hoạ vần.

 Mưa Lạnh

Tác giả: Nguyễn Đức Toàn

Nửa đêm nghe tiếng mưa rơi

Tưởng như nghe tiếng đất trời giao duyên

Một mình thao thức trọn đêm

Hạt mưa tí tách ướt mềm tim em.

Ào ào gió rít ngoài thềm

Nghe mưa gõ nhịp triền miên mà buồn

Nghẹn ngào nước mắt em tuôn

Ướt đầm gối chiếc, lệ buồn nhớ anh.

Sáng nay mưa tạnh, trời xanh

Nhìn con chim hót trên cành líu lo

Một mình em nghĩ vẩn vơ

Nơi xa anh có đợi chờ tin em.

Có buồn thao thức trọn đêm

Có nghe mưa lạnh ngoài hiên gió lùa

Có thương em gái đợi chờ

Có mong xuân đến để về bên em.

Đừng cười em quá nhỏ nhen

Chỉ vì thương nhớ mà quên mọi người

Cho dù ai có chê cười

Thì em vẫn nhớ, thương người em yêu !

Tiếng Mưa Đêm

Tác giả: Huệ Hương

Nửa đêm chợt thấy mưa về

Trái tim thổn thức bốn bề bơ vơ

Lắng tai tích tắc đồng hồ

Bởi duyên lỡ phận giấc mơ cũng nhòa.

Non hồng búp nở thành hoa

Mưa buồn rải rác lòng ta cũng sầu

Đèn mờ đứng giữa đêm thâu

Muốn khoe hơi ấm, sắc màu là đây.

Lẩn trong ký ức tháng ngày

Tình đầu đã mấy vơi đầy nhớ thương

Buốt lòng, mưa gió tha hương

Mong manh khung cửa nhớ thương ai hoài.

 Mưa Nửa Đêm

Tác giả: Thanh Trần

Nửa đêm trăng khuyết u buồn

Vì trời bỗng đổ mưa tuôn bất ngờ

Mây trôi dáng vẻ thẫn thờ

Sao hôm lạc lõng bơ vơ giữa trời

Mong cho mau tạnh mưa ơi

Giữa khuya từng giọt tả tơi héo sầu

Gió đưa mây thổi về đâu

Để mây đơn lẻ đêm thâu não nề

Giờ đây lẻ bóng đi về

Người ta hạnh phúc gần kề bên ai

Vẫn nghe thổn thức bên tai

Em về bên ấy…ngày mai anh à

Trong đêm mơ ánh trăng ngà

Cũng là ngày đó…em xa anh rồi.

Tiếng Mưa Đêm

Tác giả: Lê Hoàng

Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi

Xốn xang nỗi nhớ một người xa xăm

Gió luồn cơn rét lạnh căm

Tái tê cõi dạ như dằm trong tim

Tiếng mưa rả rích bên thềm

Buồn giăng nức nở về em hởi người

Não nùng đếm giọt đang rơi

Là bao nhung nhớ chơi vơi lạ lùng

Hai đầu nỗi nhớ cầu mong

Ngày sau thắm lại ấm vòng tay trao

Tiếng mưa cứ mãi thét gào

Hình dung bóng dáng ngọt ngào kề bên.

Đêm Mưa Buồn

Tác giả: Violet Hoa

Ở trong này trời cũng chợt đổ mưa

Nghe ngoài hiên cơn gió đùa khóm lá

Mưa đêm nay sao mưa buồn đến lạ

Từng giọt rơi nghiêng ngả đến nao lòng

Đêm mưa buồn ai có nhớ ai không?

Em nhớ hoài mối tình nồng thuở trước

Đêm trăng vàng trao nhau lời hẹn ước

Hứa trọn đời ta sánh bước bên nhau…

Nhưng ai ngờ ta lại phải xa nhau

Trong lòng em mãi đượm màu thương nhớ

Hình bóng anh bao tháng ngày ở đợ

Trong tim này hình dáng đó em mang

Mưa lạnh thêm bao thương nhớ võ vàng

Từng giọt châu cứ xếp hàng tuôn mãi

Một ngày kia sẽ mang anh trở lại

Ta cùng nhau ôm ấp mãi duyên đầu..

Vậy là trong bài viết vừa rồi, chúng mình đã chia sẻ đến bạn trọn vẹn chùm thơ tâm trạng về đêm xúc động nhất. Mong rằng thông qua những vần thơ này, bạn sẽ tìm thấy cho mình nhiều thật nhiều sự đồng cảm sâu sắc. Cuối cùng, cảm ơn bạn rất nhiều vì đã đọc bài viết và chúc bạn một ngày an lành!